Welcome To 8a7'z Zoo



Join the forum, it's quick and easy

Welcome To 8a7'z Zoo

Welcome To 8a7'z Zoo

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Welcome To 8a7'z Zoo

Pà kon 8a7 có ý kiến hay kế hoạch rì về họp lớp lần 2 thì nêu re nhá.....Nhứt định chúng te fải có 1 bùi họp lớp thiệt tưng bừng và ấn tượng......Yeah Thân! :* https://forum8a7.forumvi.com/forum-f18/topic-t761.htm#3655
Pà kon 8a7 có ý kiến hay kế hoạch rì về họp lớp lần 2 thì nêu re nhá.....Nhứt định chúng te fải có 1 bùi họp lớp thiệt tưng bừng và ấn tượng......Yeah Thân! :* https://forum8a7.forumvi.com/forum-f18/topic-t761.htm#3655

5 posters

    Hãy để em nói "em yêu anh"

    dOnt waNna sEe U anYmoR3
    dOnt waNna sEe U anYmoR3
    Giám đốc sở thú
    Giám đốc sở thú


    Nữ Zodiac Zodiac : Virgo Chinese zodiac Chinese zodiac : Dog
    Tổng số bài gửi : 747
    Age : 29
    Đến từ : xứ sở cỦa sadnesS =.=
    Registration date : 02/10/2008

    Hãy để em nói "em yêu anh" Empty Hãy để em nói "em yêu anh"

    Bài gửi by dOnt waNna sEe U anYmoR3 Sun 26 Apr 2009 - 8:35

    http://forum.zing.vn/truyen-tinh-cam-tuoi-teen/Hay-de-em-noi-quotem-yeu-anhquot/t196261.html
    *************************
    -Anh Bin!! đừng đi!!!!
    Nó giật mình tỉnh dậy với khuôn mặt đầm đĩa nước mắt.
    -Lại là giấc mơ đó.Nó có ý nghĩa gì chứ?
    *15 năm trước.
    Trên một bãi cỏ xanh tươi,dưới chân của gốc cây bằng lăng có một thằng nhóc 15 tuổi đang ngồi hóng gió.
    -Anh Bin!!!_tiếng của một con nhóc vang lên sau lưng .Thằng nhóc quay lai thì thấy nó đang chạy tới.
    -Gì nhóc?
    -Sau này anh Bin muốn làm nghề gì?
    -Anh chưa biểt,còn nhóc tính làm cái gì?
    -Nhóc muốn làm người viết…viết…viết…_nó cố gắng để tìm ra đúng từ cần nói.-ah nhớ rồi.viết kịch bản phim.
    -Nhóc làm gì biết chữ.
    -Thì nhóc sẽ đi học,mà hôm nay trên lớp cô giáo dạy nhóc đếm số rồi đấy._Rồi nó đọc một mạch từ 1đến 10
    -Nhóc giỏi nhỉ.Dzậy thì anh Bin sẽ làm đạo diễn để làm những bộ phim mà nhóc viết héng.
    -Dạ,những bộ phim của anh em mình sẽ nổi tiếng khắp thế giới.
    Nói rồi nó với thằng nhóc cụng đầu vào nhau, đó là cách mà 2 đứa nó hay làm khi hứa với nhau điều gì đó.
    *5 năm sau khi lời hứa đc cam kết
    -Anh Bin!!!_Vẫn là một con nhóc chạy tới chỗ gốc cây bằng lăng trên bãi cỏ xanh mượt.Nhưng ngồi dưới gốc cây giờ đây ko còn là một thằng nhóc nữa mà là một chàng trai cao ráo.
    -Gì nhóc?
    -Sao hôm nay anh Bin buồn dzậy? _nó liền hỏi sau khi nhìn thấy khuôn mặt buồn rầu của anh
    -Ko có gì đâu nhóc._Anh nhìn nó trả lời
    -Nhóc thấy có mà.Mặt anh Bin buồn lắm.Anh Bin buồn vì bà anh Bin mới mất ah?
    -Ko có đâu.Anh vẫn vui vẻ mà
    -Dzậy sao anh Bin ko cười.
    -Thì anh cười đây nè? _nói rồi anh nở một nụ cười gượng gạo ko thể tả nổi.
    -Anh Bin nói xạo.Anh Bin cười nhìn xấu quắc ah.Chắc chắn anh Bin đang buồn.
    -Đã nói là ko có gì rồi mà,hỏi hoài. _Anh quát lên
    -Ko nói thi thôi,ko them chơi với anh Bin nữa.Anh Bin Xấu. _Nó nói mà mặt nó rưng rưng nứơc mắt.
    Biết là sẽ ko xong với cô nhỏ,anh nói:-thôi mà cho anh xin lỗi đi,anh đã nói là ko có gì mà nhóc ko tin anh ah.Nhóc mà ko tin anh ngày mai anh ko thèm ra đây chơi với nhóc nữa.
    Nghe thấy anh doạ ko ra chơi với nó nữa nên nó thôi ko khóc nữa. Nó chạy ra chỗ anh:-trong xóm mình có 2 anh em mình chơi với nhau,anh ko chơi với em thì em chơi với ai.
    -Dzậy nhóc phải nghe lời anh nghe hông
    -Dạ
    -Mà nhóc nè,nếu một ngày nào đó,nhóc đến đây mà ko thấy anh thì sao?
    -Thì nhóc sẽ đến nhà anh Bin
    -Nếu đến nhà anh mà vẫn ko thấy thì sao?
    -Thì em sẽ chạy tới trường của anh Bin
    -Nếu ở trường cũng ko?
    -Thì em sẽ tới tiệm kem mà mình hay ăn,chẳng phải anh Bin cũng thix tới đó sao?
    -Nếu tới đó cũng ko có?
    -Em ko biết.
    -Sao lại ko biết?
    -Em chưa nghĩ ra.
    -Vậy thì nhóc từ từ suy nghĩ đi nha. _Nói xong anh đứng dậy. –thôi mình đi về đi nhóc,trời sắp mưa rồi đấy.
    -Dạ,rồi nó tạm biệt anh và đi về nhà,nó vừa đi vừa suy nghĩ về câu hỏi của anh, đối với cái đầu 10 tuổi non nớt của nó thì nó ko hiểu đc ẩn chứa bên trong câu hỏi của anh là gì đâu.Nó cứ đi mà ko biết trời đã bắt đầu mưa từ bao giờ.
    Tối hôm đó,nó bị bệnh vì dầm mưa hồi chiều,khi nó về tới nhà toàn thân nó ướt nhẹp.Từ trước đến giờ,nó vẫn là con bé yếu đuối,rất dễ bị bệnh.Nó phải nằm ở nhà suốt ba ngày liền ko đc đi đâu.Nó rất nhớ anh Bin của nó.Tới ngày thứ 4 trong lúc mẹ nó ko để ý,nó đã trốn ra ngoài,nó chạy đến bãi cỏ xanh mượt đó,nó đến tới chỗ cây bằng lăng mà anh Bin của nó thường ngồi,nó ko thấy anh Bin nó đâu hết,nó kêu thật to:-Anh Bin!!!_ko thấy ai trả lời.Nó lại kêu:-Anh Bin!!!_cũng ko có gì.Chỉ có gió,những ngọn gió như đang nói gì với nó.Nó chạy,chạy thật nhanh tới nhà của anh,dương như gió đã góp 1 phần sức đưa nó tới nhà anh nhanh hơn.Nó chạy nhanh hơn mọi ngày,một đứa con gái ốm yếu như nó chưa bao giờ chạy đc như thế cả.Nó tới nhà anh,thấy anh đang chuẩn bị bước lên 1 chiếc xe hơi sang trọng,nó gọi:-Anh Bin!!!
    Anh quay lại.Thấy nó,anh bước thật nhanh tới:-sao mấy bữa nay em ko tới._Rồi anh nhìn thấy khuôn mặt xanh mét của nó anh nói:-Nhóc ngố,em chạy tới đây ah.
    Nó chẳng nói gì cả,chỉ đứng nhìn anh.
    -Anh phải đi rồi._Anh nói.
    -Anh Bin đi đâu.
    -Anh phải đi với ba anh đến một nơi xa lắm.
    -Xa lắm là đâu,cho nhóc theo với.
    -Ko đc đâu,em mà đi với anh mẹ em sẽ lo lắm,em muốn để mẹ em ở lại một mình ah?
    -Ko,em có thể kêu mẹ em đi cũng em.
    -Ko đc đâu,mẹ em còn có công việc của em.Mẹ em ko thể bỏ nó để theo anh đc
    -Vậy mai mốt ai sẽ đi chơi với em,ai sẽ dắt em đi ăn kem. Ở đây ngoài anh ra đâu có ai chơi với em đâu.
    -Em lớn rồi mà,sau này em sẽ tìm đc hoàng tử của em.Hoàng tử của em sẽ dắt em đi chơi,sẽ đi ăn kem chung với em,sẽ làm mọi chuyện mà em thích như anh đã làm cho em.
    -Sao anh ko làm hoàng tử của em
    -Anh ah,anh chỉ có thể làm chàng hiệp sĩ của em thôi,hoàng tử của em sẽ đến sau anh,và thương em nhiều hơn anh.
    -Vậy,hiệp sĩ đi rồi ai sẽ bảo vệ công chúa.
    -Công chúa đã lớn,sẽ tự bảo vệ mình đc mà phải ko
    -Vậy hiệp sĩ sẽ về lại với công chúa chứ?
    -Chắc chắn,sẽ có lúc công chúa sẽ lại cần đến hiệp sĩ thôi.Nhưng công chúa phải tập tự bảo vệ mình trước khi hiệp sĩ trở về.
    -Vậy bao giờ hiệp sĩ sẽ về?
    -Khi nào hiệp sĩ có thể về đc thi hiệp sĩ sẽ về thôi,công chúa ngoan nhé
    -Dạ,em biết rồi._nó nói mà nó cứ cúi gầm mặt xuống,nó ko dám nhìn vào anh,nó sợ nó sẽ khóc,mà anh đã bảo khi nó khóc nó sẽ nhìn rất xấu,mà nó lại ko muốn anh nhìn thấy bộ mặt xấu xí của nó.
    -Nhưng anh hứa là sẽ trở về đó nha.
    -Uhm,anh hứa mà.
    Nó nhướn chân lên,và anh cũng hiểu nó đang làm cái gì nên anh cũng cúi đầu xuống.
    -…..
    -Hứa rồi đó nha,anh Bin phải về với nhóc đó.
    Rồi anh quay lưng bước lại chỗ cái xe có một người đàn ông đang chờ sẵn ở đó.Anh quay đầu lai:-Nhớ anh thì đừng khóc nha nhóc.
    -Dạ.
    Rồi anh cúi người xuống định bước vào trong xe,nhưng chợt nhớ ra điều gì đó,anh chạy lại chỗ con bé đang đứng.Anh đặt lên cổ nó một sợi dây chuyền.
    -Cái vòng này giống chữ O trong tên Oanh của em,còn con cá heo nay giống hinh chữ L trong tên Linh của anh.Cá heo và vòng tròn còn vào với nhau thì anh luôn ở bên em,nó sẽ thay anh bảo vệ em cho đến khi hoàng tử của em đến đón.Hoặc chàng hiệp sĩ của em quay về.
    -Anh tên Linh sao? _từ trước tới giờ nó chỉ biết anh là Bin chứ chưa bao giờ gọi anh là Linh cả,nó ko biết tên thật của anh là gì.Và đây là lần đầu tiên nó biết đến tên anh.
    -Uhm,nhớ đây.Chàng hiệp sĩ của em tên Linh,nhớ nha đừng quên.
    Nói rồi anh quay đi và bước lên xe.Chiếc xe bắt đầu lăn bánh,và những giọt nước mắt đã lăn dài trên má của nó.
    -Anh đã nói là đừng khóc rồi mà,sao ngốc thế. _ Anh nói khi đang ngồi trên xe,khi nhìn thấy nó khóc qua cái gương chiếu hậu.
    -Thì ra đây là lí do con vẫn chần chừ sao._người đàn ông trên xe nói.
    -Cô bé là công chúa nhỏ của con…
    Chiếc xe cứ thế cứ đi bỏ lại sau lưng một con bé cứ khóc,trời đã bắt đầu mưa,nó vẫn cứ khóc,từng hạt mưa hoà chung vào với từng hạt nước mắt của nó.
    -Anh Bin!!! ĐỪNG ĐI!!!!_nó la lớn khi nó ko còn nhìn thấy bong dáng của chiếc xe nữa.
    -Anh Bin, đừng đi, đừng đi mà….đừng đi…_nó cứ nói cứ nói,nó hoàn toàn ko để ý rằng trời đã mưa rất to rất to,cơn mưa như bao phủ nó,như đang ôm nó vào trong mưa vậy.Nó cứ khóc,cứ nói,nó cứ như thế cho đến khi kiệt sức mà ngất đi.
    ===end chap 1 =====
    zÎt™…
    zÎt™…
    Thú con
    Thú con


    Nữ Zodiac Zodiac : Gemini Chinese zodiac Chinese zodiac : Rat
    Tổng số bài gửi : 209
    Age : 27
    Đến từ : "♥ ™Se€ret™ ♥ £øäd¡ñg Plëåsë w䡆: [██████████████████] ¹ºº%…—•ƒØ7ƒ…×Ưñ ñgÅ ¦¬Ộ¡ ¡s Ñø¹…[zỊ†™]-[ĐKM kÁi dỸn đÀn…]
    Registration date : 03/04/2009

    Hãy để em nói "em yêu anh" Empty Re: Hãy để em nói "em yêu anh"

    Bài gửi by zÎt™… Sun 26 Apr 2009 - 14:17

    hAy rÒy.......đỌc mỎi mẮt zẬt zÃ..............
    ntnt_2310
    ntnt_2310
    Thú nằm trong trứng
    Thú nằm trong trứng


    Nữ Zodiac Zodiac : Scorpio Chinese zodiac Chinese zodiac : Dog
    Tổng số bài gửi : 4
    Age : 29
    Đến từ : chau phi
    Humor : unusual & awkward
    Registration date : 03/12/2008

    Hãy để em nói "em yêu anh" Empty Re: Hãy để em nói "em yêu anh"

    Bài gửi by ntnt_2310 Sun 26 Apr 2009 - 20:39

    chiện thỏ tự vít hả? Cũng đc ó .post típ đy
    dOnt waNna sEe U anYmoR3
    dOnt waNna sEe U anYmoR3
    Giám đốc sở thú
    Giám đốc sở thú


    Nữ Zodiac Zodiac : Virgo Chinese zodiac Chinese zodiac : Dog
    Tổng số bài gửi : 747
    Age : 29
    Đến từ : xứ sở cỦa sadnesS =.=
    Registration date : 02/10/2008

    Hãy để em nói "em yêu anh" Empty Re: Hãy để em nói "em yêu anh"

    Bài gửi by dOnt waNna sEe U anYmoR3 Sun 26 Apr 2009 - 20:53

    ***********************************
    *1 tuần sau
    -Con đang ở đâu đây má._nó hỏi mẹ nó sau khi nó mở mắt ra,nhìn những cảnh tượng lạ lẫm xung quanh.
    -Con đang ở bệnh viện con yêu _mẹ nó dịu dàng nói.
    -Bạn đã ngủ khá lâu rồi đó._Giọng 1 con nhóc vang lên sau lưng nó,nó quay lại,nhìn khuôn mặt lạ lẫm của một con nhỏ có nụ cười như một thiên thần đang nhìn nó.
    -Bạn là ai vậy?
    -Mình ở cùng phòng bệnh này với bạn.Bạn làm mình lo quá.Bạn vào đây mà cứ ngủ suốt.
    -Ủa.Má mới mua sợi dây chuyền này cho con ah_nó bất giác hỏi khi nó thây sợi dây chuyền con cá heo trên cổ nó.
    Mẹ nó nhìn nó sững người,nhưng vì ko muốn để nó suy nghĩ gì nên bà đành nói:
    -Uhm,con thích ko?
    -Con thích lắm,cám ơn má
    -Thôi 2 đứa ngồi đây nói chuyện để má đi ra ngoài kiếm cái gì cho con ăn.
    -Dạ_nó đáp
    -Cậu bé bên kia là ai vậy._nó hỏi cô bạn nhỏ
    -Cậu ấy mới bị tai nạn ,mới đưa vào đây hôm kia.
    -Mà bạn tên gì thế.
    -Mình tên Vân.
    -Minh tên Oanh,còn cấu ấy
    -Cậu ấy tên Đăng
    -Ko cần phải nói hộ tôi đâu,_câu bạn tên đăng nãy giờ nằm im trên giường h giờ mới lên tiếng
    -Mình làm bạn đc ko._nó nhìn Đăng cười
    -Đc thôi,cậu bạn tên Đăng đỏ mặt nhìn nó đồng ý.
    -Còn bạn thì sao,vân ko muốn làm bạn mình ah,_nó quay sang cố bạn kia
    -Minh rất sẵn sang.
    Ở văn phòng của bác sĩ.
    -Bác nói sao,con tôi…
    -Có lẽ là do cơn sốt quá cao đã ảnh hưởng tới 1 phần trí nhớ của cháu, đây ko phải là chuyện hiếm xảy ra .Có lẽ cháu nó sẽ sớm hồi phục nhanh thôi.
    -Nhanh là bao lâu hả bác sĩ?
    -Còn tuỳ thuộc vào cháu nhà chị nữa.
    -Vâng,có khi thế lại tốt cho nó.
    ******************************
    Trở lại với hiện tại, khi câu chuyện bắt đầu
    -Bye momy,con đi học đây
    -Đi đường cẩn thận nha con.
    -Dạ,hôm nay con có hẹn với Vân và Đăng rồi,có lẽ con sẽ về trễ.Má với dượng cứ ăn cơm trước đi khỏi chờ con.
    -Have a good day ,con yêu _ba dượng của nó nói vọng ra sau lưng nó sau khi nó vừa mới bay qua chỗ ông đứng ở ngoài vườn.
    -You too,Step dady._Nó nói và giơ tay lên chào ba dượng của nó,rồi leo lên cai piago và cứ thế phóng đi.
    Nó,tên đầy đủ là:Nguyễn Hoàng Oanh
    Tuổi:20
    Nghề nghiệp:Sinh viên năm 2 khoa quản tri kinh doanh trường RMIT, đồng thời cũng là nhà biên kịch của công ty “Thế giớ trẻ”
    Hoàn cảnh gia đình:Bố mất sớm,sống cùng mẹ.Năm 12 tuổi,mẹ tái giá với TGĐ công ty sản xuất phim “thế giới trẻ”.Sau đó dọn về sống với bố dượng.Tuy ko phải là con ruột nhưng Oanh vẫn đc ông ba dượng cưng chiều y như con gái ruột,chính vì thế,tuy ham mê viết kịch bản phim nhưng nó vẫn học ngành quản trị kinh doanh cho mẹ và bố dượng nó vui long.
    Nhưng vì thương con nên bố dượng nó vẫn cho nó đi theo con đường viết kich bản,và đồng thời gia nhập công ty để phụ ông trong công việc
    *2h30 trường đại học quốc tế RMIT
    -Oanh!mày làm gì mà chạy như ma rượt thế._tiếng con vân vang lên sau lưng
    -Tao đang bận.Bố dượng tao đang chờ,có một cuộc họp về sản xuất phim tểt và kich bản lần này là của tao.Hôm nay,có một anh chàng đạo diễn mới từ Mỹ về,và hắn sẽ đạo diễn phim của tao,cho nên tao phải đến đó để làm quen._nó nói nguyên 1 hơi làm cho con nhỏ bạn nó ko thể nào theo kịp
    -Vậy mày còn nhớ cuộc hẹn tối nay của tụi mình ko đấy.
    -Có,8h tại Windows đúng ko,tao nhớ mà.Mày khỏi lo.Mày với thằng Đăng cứ lên đó trước,tao sẽ lên sau,ok.
    -Ok.
    -Ah’ trễ rồi.Tại mày ko đó,tao đi đây.
    Nói rồi nó leo lên xe chạy thẳng một mạch đến công ty,bỏ lại con bạn đứng lắc đầu:
    -Cái con này đúng là,làm gì cùng ào ào ko ah.
    -Tao nói với con Oanh là mày nói xấu nó nè._giọng thằng Đăng vang lên làm con Vân hết hồn.
    -Mày làm gì ở đây._con Vân quát to
    -Để rình coi có đứa đang nói xấu bạn bè.
    -Mày im đi nhá.Con Oanh nó nói,8h tụi mình cứ lên trước đi nó lên sau.
    -Biết rồi.Giờ có tính đi về ko hả chị 2
    -Em chở chị hả?_con Vân khinh khỉnh đáp
    -Chứ ko em đứng đây làm gì.
    Rồi 2 đứa nó ra bãi đậu xe….
    ***********
    3h chiều tại công ty “thế giới trẻ”.
    -Cô ơi cho hỏi phòng giám đốc ở đâu dzậy?_một giọng nam vang lên sau lưng nó khi nó đang đứng nói chuyện với một chị trong khâu tiếp tân.
    -Anh hỏi phòng giám đốc nào? _nó quay lại hỏi người vừa mới hỏi nó. Đứng trước mặt nó giờ đây là một người đàn ông khoảng chừng 30 tuổi,trong một bộ đồ vest cực kì sang trong.
    Khi nhìn thấy mặt nó,người đàn ông có vẻ sững sờ,khuôn mặt sao mà quen thuộc thế,nó làm anh nhớ tới con nhóc gần nhà anh hồi xưa.Anh hoàn toàn ko biết người đứng trước mặt anh giờ đây chính là con nhóc năm xưa mà anh đang tìm kiếm.
    -Anh gì ơi! _nó gọi anh khi nó đợi anh lâu quá mà ko trả lời.-anh gì ơi! _nó lại tiếp tục gọi,nó khua khua cánh tay phải của nó qua trước mặt anh làm anh giật mình.
    -Có chuyện gì ko cô?
    -Thằng cha này chắc điên quá, ông đang làm phiền mình mà làm như mình làm phiền ổng dzậy ko bằng. _nó nói thầm trong miệng –Anh muốn hỏi phòng giám đốc nào? Giám đốc kinh doanh, GĐ hình ảnh, hay GĐ maketting…. _nó vẫn lịch sự trả lời mặc dù nó đang bực mình thằng cha phá hoại khoảng khắc 8 của nó.Bây giờ nó mới thấy môn tâm lí học đã đc ứng dụng như thế nào.
    -Ah…ah…ah…tôi muốn tìm phòng của giám đốc Trung,Phan Danh Trung.
    -Ah,dzậy thì anh đi theo tui,tui cũng đang có việc cần đến đó đây.
    -Đc,làm phiền cô dzậy.
    Phan Danh Trung: 25 tuổi GĐ phòng kinh doanh của công ty Thế Giới Trẻ. Cựu học sinh trường RMIT. Là người trong mộng của tiểu thư Oanh nhà ta.Lần đầu nhìn thấy Trung trong Buổi khai giảng là đã bị thu hút bởi khuôn mặt trí thức của anh,và giọng nói cứng rắn nhưng dịu dàng của anh. Vì từng thực tập xuất sắc ở công ty Thế Giới Trẻ,cùng với tâm bằng tốt nghiệp loại ưu của mình.Anh đã đc giao làm giám đốc Kinh Doanh chỉ sau khi tốt nghiệp 5 tháng.
    -Anh Linh _một giọng nói vang lên làm cả nó và anh quay lại.
    -Ồ thì ra là chú mày ah? _anh nói khi phát hiện ra ai là người đã gọi mình.
    Đó là Trung vị GĐ trẻ đã đc nói đến,Trung còn là em họ của Linh.Linh về đây là do lời mời của Trung.
    Nó quay lại nhìn anh hỏi với vẻ mặt nghiêm trọng: -Anh tên là Linh sao?
    -Đúng thế,có gì ko? Thằng Trung nó nói xấu gì tôi sao?
    -Ko chỉ là tôi nghe nó quen quen thôi. _thật ra từ trước đến giờ nó chưa bao giờ nói chuyện riêng với chung cả. Mỗi lần gặp mặt cả 2 chỉ say “hi” rồi đường ai nấy đi,nói nhiều lắm cũng chỉ là công việc.
    -2 người đi chung với nhau ah? _Trung quay sang hỏi khi nhìn thấy Oanh.
    -Uhm,tôi làm phiền cô ấy.
    -Làm phiền gì đâu,em chỉ tiện đường dắt anh lên thôi. _nó đỏ mặt nhìn Trung nói. –Thôi em dzô phòng họp trước, 2 người cứ nói chuyện cũng sắp tới giờ rồi đó.
    Nói rồi nó bước đi ,vừa đi nó vừa suy nghĩ về cái tên Linh,dường như nó đã từng đc nghe ở đâu đó.Tận sâu trong tiềm thức của nó,cái tên Linh vẫn là tất cả.Nó vừa đi vừa suy nghĩ cho đến khi “Rầm” cái tiếng động đó đánh thức cả nó,lẫn 2 anh chàng đang đứng nói chuyện đằng kia
    -Em có bị gì ko? _Trung nói to đủ để nó nghe thấy từ chỗ nó.
    -Dạ ko sao đâu,tại em mải nghĩ nên ko để ý thôi. _nó gượng gạo trả lời.
    -Này cô nhóc,cô vẫn ổn đấy chứ. _Linh nói,khi thấy khuôn mặt đỏ au của nó.
    Như bất chợt phát hiện ra điều gì đó,nó ngẩng mặt lên bước lại về phía Trung và Linh đang đứng. Nó bước lại phía Linh nói : -Anh vừa gọi tôi là gì ?
    -“Nhóc” đó nhóc, _anh lặp lại
    Nó mở mắt to nhìn anh,rồi nói
    -Làm phiền anh …nói thêm một lần nữa được ko?
    Cả Trung và Linh đều ngạc nhiên ko hiểu chuyện gì đã xảy ra,nhưng anh vẫn đáp:
    - Of course,honey_trong lúc nói anh hơi nghiêng cái đầu. –Nhóc
    - 1 lần nữa.
    - Nhóc
    - One more,please
    - Nhóc,nhóc,nhóc,nhóc,nhóc,nhóc. Đủ chưa cô “nhóc”
    - Thnxx. _nói xong nó lững thững bước đi
    - Oanh ! em đi đâu đó.Tới giờ họp rồi mà _Trung gọi nó.
    - Em đang đi tới phòng họp nè
    - Tiểu thư,cô vừa đi qua phòng họp đấy ah _Trung nói
    Nó giật mình quay lại,mặt đỏ như trái gấc: -em xin lỗi
    - Cô nhóc này tên Oanh hả Trung
    - Uhm,có chuyện gì sao
    - Ko,anh thấy cô bé thú vị đấy
    - Uhm, cô bé đó …..,_Trung bỏ lửng câu nói với khuôn mặt đỏ ko thua kém gì khuôn mặt trái gấc của nó.Thật ra thì Trung cũng thích nó ngay từ lần gặp đầu tiên trong trường,anh bị thu hút bới đôi mắt to và nụ cười như con nít của nó,anh luôn ghen tị với con Vân và thằng Đăng bởi vì 2 đứa nó luôn là người đc hưởng nụ cười của nó,anh chưa bao giờ nhìn thấy nó cười với anh như thế bao giờ cả.
    - Êh ku,làm gì mà mặt mày đỏ au thế._Linh đập vào vai Trung nói.
    - Ko có gì, đi dzô họp thôi.
    Linh bước vô phòng họp với một ý nghĩa miên man trong đầu.- có phải em ko cô công chúa nhỏ?
    Linh,tên đầy đủ: Phan Hải Linh
    Tuổi:30
    Hoàn cảng gia đình:mẹ mất từ khi anh mới sinh,ba đi vượt biên khi anh mới 3 tuổi. Ở với bà,Sauk hi bà mất,chuyển qua Mỹ sống với ba anh,là một trong những doanh nhân người Việt thành đạt.Sau khi tốt nghiệp UC LA với tấm bằng hạng ưu về quản lí kinh doanh.Anh về kế thừa sự nghiệp của ba anh là công ty quảng cáo DLC.Nhưng vì lời hứa của mình với cô công chúa bé,anh đã lén ba anh đi học ngành đạo diễn.Anh đã đoạt giải nhất cuộc thi điện ảnh giành cho sinh viên khắp nuớc Mỹ với tác phẩm:”Công chúa bé của tôi”.
    Lần này anh về theo lời mời của Trung,làm đạo diễn cho bộ phim sẽ đc trình chiếu trong đợt phim tết sắp tới.
    -Cuộc họp bắt đầu._giọng của một người đàn ông vang lên khi mọi người đã đông đủ. Đó là ba dượng của Oanh.Tổng Giám Đốc Cty Thế Giới Trẻ. Ông Trần Lãm
    -Đây là Linh,anh sẽ là đạo diễn cho đợt phim nay._Trung giới thiệu
    -Oanh,cô đứng lên nói trước về kịch bản của cô đi._ ông Lãm nói(trong công việc, đối với ông Oanh chỉ là một nhân viên bình thường,ko có bất cứ một thiên vị nào.nhưng trong gia đình,nó thật sự là công chúa nhỏ của ông)
    -Dạ,kịch bản của tôi viết về một cuộc tình bắt đầu khi 2 nhân vật chính còn nhỏ.Nhưng lúc đó,cả 2 ko biết đó là tình yêu cho đến khi chàng trai phải đi xa,anh mới biết đó là tình yêu.Cô gái vẫn chưa nhận ra tình yêu đó,nhưng tận sâu trong đáy lòng cô đã phát hiện ra điều đó.Và mọi chuyệ bắt đầu thay đổi khi cô bị tại nạn và mất đi phần kí ức về anh._nó dừng lại một lúc,nó bắt gặp ánh mắt Linh đang nhìn nó.Nó nhìn vào đôi mắt sâu như đại dương của anh. “Đôi mắt đó sao quen thuộc thế”,nó thầm nghĩ.Nó ko biết rằng nó đang nói về chuyệ trước kia của nó,và anh chính là chàng trai mà nó đang nói đến.
    Nó tiếp tục nói,khi kể xong về tình tiết của câu chuyện,nó nói:-Tuy đây là một câu chuyện buồn nhưng vì sẽ đc chiếu trong dịp tết nên sẽ có một số tình tiết sẽ đc biến tấu, để nó sẽ đc vui hơn,hợp với hương vị tết hơn.
    -Nào mọi người,có ai có ý kiến gì ko?_ ông Lãm nói.
    Linh giơ đôi tay lên:
    -Tôi muốn cô làm diễn viên chính cho bộ phim này.
    -What?_nó la lên
    Cả phòng họp dường như vỡ tung bởi tiếng la của nó,và những tiếng xì xầm của mọi người trong phòng họp.Ngay cả Trung cũng ko hiểu tại sao Linh lại đưa ra cái đề nghị đó. Ông Lãm nhìn Linh chằm chằm, ông ko hiểu tại sao Linh lại có cái đề nghị điên rồ đó:-cậu hãy đưa ra cho tôi 3 lý do để cậu chọn cô gái này làm nhân vật chính.Trong khi cô ta ko biết 1 tí gì về diễn xuất.
    -Đúng là cô gái này ko biế gì về diễn xuất,nhưng cô ấy hiểu đc cái hồn của nhân vật.Với những gì cô ấy miêu tả về nhân vật nữ chính,thì chính xác cô ấy đang tả về cô ấy.
    -Anh mới gặp tôi lần đầu tiên,sao anh biết tôi đang tả chính tôi._nó bực bội nói
    -Bằng con mặt của một người đạo diễn
    -Anh quên cái chuyện đó đi._nó nói
    -Thôi đc,tôi đồng ý._ ông Lãm nói
    -Dady._nó quay sang ông la lên.-sao ba lại đồng ý.
    -Xin lỗi con,nhưng ba làm thế vì ba thấy anh ta nói đúng.Chẳng phải con viết nó từ trong giấc mơ của con là gì.Ba chắc là con làm đc mà
    -Nhưng con…
    -Ko nhưng nhị gì hết, đây là việc của công ty,và con là nhân viên,con phải làm theo lệnh.
    -Dạ,con biết rồi._nó nói bằng giọng yếu xìu
    rankkary
    rankkary
    Giám đốc sở thú
    Giám đốc sở thú


    Nữ Zodiac Zodiac : Cancer Chinese zodiac Chinese zodiac : Dog
    Tổng số bài gửi : 155
    Age : 29
    Registration date : 06/07/2008

    Hãy để em nói "em yêu anh" Empty Re: Hãy để em nói "em yêu anh"

    Bài gửi by rankkary Sun 10 May 2009 - 17:13

    Chương 1 đọc xúc động, chương 2 thì ... không bằng rolling on the floor
    dOnt waNna sEe U anYmoR3
    dOnt waNna sEe U anYmoR3
    Giám đốc sở thú
    Giám đốc sở thú


    Nữ Zodiac Zodiac : Virgo Chinese zodiac Chinese zodiac : Dog
    Tổng số bài gửi : 747
    Age : 29
    Đến từ : xứ sở cỦa sadnesS =.=
    Registration date : 02/10/2008

    Hãy để em nói "em yêu anh" Empty Re: Hãy để em nói "em yêu anh"

    Bài gửi by dOnt waNna sEe U anYmoR3 Sun 10 May 2009 - 17:34

    silly

    Ông Lãm thật sự cũng ko muốn nó đóng phim đâu,nhưng ông nghĩ qua việc này,nó có thể nhớ ra phần ký ức đã bị mất của nó.Tuy nó ko phải là con ruột của ông,nhưng ông cũng thấy đau đớn khi nhìn thấy nó bị dày vò bởi những giấc mơ.Có lần thấy nó tỉnh dậy với nước mắt đầm đìa trên khuôn mặt, ông đã chạy tới ôm nó vào lòng. Ông cũng cảm thấy ruột gan ông đau như cẳt. Ông bị bệnh ko có khả năng sinh con,nên đối với ông nó cũng là tất cả. Lúc đầu ông thương nó chỉ vì ông yêu mẹ nó.Nhưng sau những ngày tháng chung sống,nó thật sự đã trở thành con gái ruột của ông.Mặc dù mẹ nó ko muốn nó nhớ lại,nhưng ông lại muốn nó nhớ lại. Ông muốn nó đối mặt vì theo ông đối mẳt với khó khăn là những gì một nhà kinh doanh cần có.Chính ông là người kêu nó viết lại những giấc mơ,rồi từ giấc mơ đó nó đã viết nên một câu chuyện tình yêu thật đẹp.
    -Oanh,con ở lại đây._ ông Lãm nói sau khi kết thúc cuộc họp.
    -Dạ.
    -Con ko giận ba chứ.
    -Giận chuyện gì chứ,con là nhân viên mà.
    -Con nói như vậy là đang giận rồi chứ còn gì nữa._ ông xuống giọng dỗ dằn nó._ba chỉ muốn con vượt qua chính giấc mơ của con thôi.Ko lẽ cả cuộc đời này con muốn thức giậy với khuôn mặt đầm đìa nước mắt.Hãy tìm ra bí ẩn của những giấc mơ đi con gái.
    -Dạ,con cám ơn dady._nói rồi nó chồm tới trước ôm ông Lãm
    -Đc rồi.Ko phải con có hẹn với Vân và Đăng sao.
    -Ah’’’’’’’,con quên mất._nó hốt hoảng la lên.-mấy giờ rồi dady
    -5h00._ ông Lãm nhìn vào đồng hồ và nói.
    -Còn kịp,bây giờ đi mua quà cho con Vân là xong_nó tự nhủ,rồi nó chạy đi.-Bye dady.nó đưa tay lên chào ông rồi chạy một mạch
    -Nhóc,_giọng Linh gọi giật nó từ sau lưng
    -Thằng cha ôn thần này gọi chi đây trời._nó nói thầm,nó quay lại nở một nụ cười tươi hết chỗ chê với Linh mặc dù nó đang cay đắng anh vụ hồi nãy.- đao diễn có gì chỉ bảo ah.
    -Cô tính kiếm ai vào vai nam chính đấy hả?
    -Oh,cái đó ko phải tôi quyết định,anh đi mà lấy con mắt đạo diễn của anh mà đi tìm vai nam chính đi._nó nói với anh bằng cái giọng đầy giễu cợt.
    -Cô định đi đâu đó?_anh hỏi
    -Tôi đi đâu cũng phải báo cáo với anh nữa sao?
    -Ko cần,nhưng nếu cô thích thì cũng ok
    -Oh,dzậy tôi sẽ ko nói,bye anh.
    Nói rồi nó nổ máy xe đang chuẩn bị đi thì anh nhảy tọt lên sau xe nó.
    -Anh làm cái quái quỷ gì vậy?_nó quát lên.
    -Ngồi sau cô.
    -Tôi biết rồi,nhưng để làm gì?
    -Đi với cô
    -Đi đâu?
    -Ai biết,cô chở mà.
    -Anh bị điên ah,anh kêu anh Trung chở về đi.
    -Nó kêu nó có việc nên đi về trước rồi.(thật sự là tên này đuổi người ta đi đấy)
    -Thì anh kêu taxi mà về đi.
    -Tôi ko thích ngồi trên cái hộp ấy,tôi khoái đi xe máy hơn.
    -Nhưng tôi chỉ có một cái mũ bảo hiểm.
    -Tôi có một cái đây._nói rồi ạnh đưa cái mũ lên trước mặt nó
    -Grừ…đc lắm,anh thích đi thì tôi chở anh đi._nó hậm hực?_ Thằng cha này lấy cái mũ ở đâu dzậy trời.
    Nó chạy vòng vòng thành phố,ráng kiếm cho đc một cửa hang ******** hoa,loại mà con bạn nó thích. Đến tiệm nào người ta cũng lắc đầu ko có.
    -Loại đó ở mấy chỗ như vầy ko có đâu._ Linh nói khi nó bước ra tiệm ******** hoa thứ 11
    -Sao anh biết. Đây toàn là những chỗ ******** hoa có tiếng cả đấy
    -Tôi biết một chỗ bán,cô có muốn đi ko?
    -Ở đâu,xa ko?
    -Từ đây tới đó khoảng 45’
    Nó đưa tay lên nhìn đồn hồ 6h15.-ok, hy vọng kịp.
    Nói rồi nó quăng chìa khoá xe cho Linh, -anh chạy đi.
    Ngồi sau lưng Linh nó có một cảm giác sao quen thuộc thế.Hình như là nó đã thấy cái lưng này ở đâu đó.Bất giác nó đưa tay lên đặt lên lưng anh.
    -Nè,cô làm gì đó._Linh la lên làm cho nó giật mình.
    Nó rụt tay lại,khuôn mặt đỏ ửng lên.Nó ko nói gì hết.
    -Đừng nói là cô thích tôi nha._anh nói bằng giọng tinh nghịch
    -Ai thèm đi thích cái lão già như anh.
    -Xí,làm như tôi thích con nhóc loắt choắt như cô lắm chắc.Nhóc con.
    -Vậy thì tốt._nó đanh đá đáp.-mà sắp tới chưa thế.
    -Tới rồi._nói xong anh thắng cái “kéttttt” làm nó xem tí nữa là đụng đầu dzô… “cái lưng” của anh.
    -Anh làm cái trò gì thế,chạy xe thế ah?
    -Thì thắng xe chứ làm gì,ko thấy ah.dzô đi_vừa nói anh vừa chỉ một cái tiệm bán mỹ phẩm nhỏ.-nó đó,có loại nước hoa mà cô cần.
    -Sao anh biết,_nó nhìn anh nghi ngờ hỏi.
    -Cô cứ vào đi rồi biết đứng đây làm gì?7h rồi đấy, cô có nhanh ko ha?
    -Nó giật mình._nó chạy dzô trong và đồng thời ngoái đầu lại nói với anh -ngồi ngoài này chờ tôi nha.
    -Cứ yên tâm.Tôi ko thèm trốn đâu.
    Nó bước vô cái tiệm, điều đầu tiên mà nó ấn tượng là mùi nước hoa Dream angels halo.Toàn tiệm đc bao phủ bởi một màu xanh dịu dàng. .Nó như bước vào thế giới của những giấc mơ thiên thần vậy đó.Nó như đang lạc vào một thế giới thần tiên nào đó.Bỗng một giọng nói nhỏ nhẹ của một cô gái vang lên đánh thức nó về với cái thế giới hiện tại.
    -Chị cần gì?
    Nó quay lại là một cô gái trẻ,xinh đẹp.Cô có một mái tóc dài.Làn da trắng mịn.Cô giống như là một thiên thần đang canh giữ vườn địa đàng nơi mà nó vừa lạc vào.
    -Xin lỗi chị,chị có bán loại nước hoa Be Delicious Art.
    -Dạ có,chị chờ một chút.-nói rồi cô gái quay vào trong mang ra một cái hộp nhỏ bên trong đựng loại nước hoa của nó
    -Của em bao nhiêu chị?
    -Tổng cộng 1triệu sáu năm chục.
    -Đây cảm ơn chị.
    Đưa tiền cho chị bán hàng xong nó nhìn đồng hồ:-7h20.hy vọng thằng cha này biết đua xe_nó lẩm bẩm.
    -Chạy lẹ lên đến window tôi có hẹn
    -Tiểu thư,tôi phải đi với cô sao?
    -Nếu anh ko thích anh có thể đón taxi về,phiền quá. Đưa chìa khoá xe cho tôi._Nói rồi nó giăng chìa khoá trong tay của anh nhưng anh kịp thời chụp tay nó lại.
    -Cô biết đua xe sao tiểu thư?
    -Anh muốn cái gì nữa đây?
    -Đọc địa chỉ đi._Anh leo lên xe đồng thời kéo nó ngồi xuống sau lưng.
    -73,Trưng Vương
    -Ok._nói rồi anh cho xe chạy
    8h,tại nhà hang Windows.
    -Cái con ranh này làm gì mà 8h rồi vẫn chưa đến._con Vân cau có nói.
    -Mày cứ bình tĩnh đi,nhiều khi nó bận gì sao._thằng Đăng chống chế cho nó.
    -Ê, Đăng mày nhìn kia._Con Vân vừa nói vừa chỉ ra phía ngoài cổng.
    Thằng Đăng nhìn ra theo hướng tay con Vân chỉ:-Thằng đó là thằng nào thế._thằng Đăng hỏi khi thấy nó ngồi sau lưng tên đàn ông lạ
    -Ai biết,tí nữa dzô mày hỏi nó.
    -Ai biểu thương nó mà ko chịu nói,giờ nó có bạn trai rồi đó, đáng đời_Con Vân đệm thêm.
    Nghe con Vân nói thê thằng Đăng đâm ra bực mình.-mày im đi,biết gì mà nói.
    -Ko muốn nghe thì thôi.Nó vô kìa
    -Hi! bồ teo.Hàng mới ah._Con Vân nói và đá mắt về phía Linh
    -Ko,cục nợ của tao._nó nói 1 cách uể oải.-Của mày nè,happy birthday._nó đưa cái lọ nước hoa cho con nhỏ bạn.
    -Wa!!!!!!!mày kiếm ở đâu ra thế._con Vân mừng rỡ
    -Cục nợ này dắt cô ấy đi mua đó._Linh cười, nói sau khi gọi điện thoại cho ai đó và ngồi vào bàn.
    -Thanks,mà sao anh biết chỗ bán.
    -Bí mật._anh đá lông nheo Vân.
    -Kêu gì ăn đi,tao đói rồi._nó xoa bụng nói.-từ chiều đến giờ chưa ăn gì hết lại phải chạy dzòng dzòng khắp SG mệt quá.
    Sau khi đồ ăn được mang ra,con Vân hỏi:
    -Mà anh đẹp trai,anh tên gì vậy?
    -Ông già này tên Linh. Đạo diễn phim của tao đó.
    -Tao ko có hỏi mày,im._con Vân mắng nó.
    Nó bỉu môi. -Đồ mê trai.
    -Anh đẹp trai,anh tên Linh ah _con Vân phớt lờ nó,quay sang Linh nói
    -Cám ơn cô,từ khi về Việt Nam tới giờ,cô là người đầu tiên khen tôi đẹp đó _anh nói mà mắt cứ liếc về phía nó._chứ tiểu thư đây toàn kêu tôi là lão già ko ah.
    -Anh mà già cái gì.Nhìn đẹp trai thía này.
    -30 mà còn chưa già,oẹ_nó chen dzô và nói một cách khinh bỉ.
    -Con này mất lịch sự,chỗ bàn ăn mà mày làm…_con Vân nói.- Đối với mày chỉ có anh ********* mày là nhất thôi chứ gì.
    Nghe con Vân nói tới tên Trung,nó tái mét mặt lại.-Suỵt _nó đưa một ngón tay lên miệng ra dấu im lặng.Rồi nó khẽ liếc qua Linh.
    Con Vân thấy thế hiểu ý nên ko nói nữa,tính chuyển đề tài thì anh nói:
    -Hình như cô vừa nhắc đến tên Trung thì phải.
    -Em lỡ lời đó mà, đừng để ý._Con Vân liếc nó với đôi mắt đầy hối lỗi.
    -Trung mà cô vừa nói đến có phải là Phan Danh Trung ko? _anh hỏi dồn.
    Vân ko nói gì,quay sang nhìn nó với ánh mắt chưa bao giờ tha thiết hơn thế.Nó định hỏi con bạn xem nên làm gì trong trường hợp này thì cả đám nghe một tiếng gọi quen thuộc:-Anh Linh!!!
    Là Trung,anh đang đi tới chỗ của tụi nó.Nó và con Vân mặt đứa nào cũng tái mét.Thấy thái độ đó,anh đã biết đc câu trả lời,anh nói:-Tôi đã tìm được vai nam chính rồi
    -Cái gì? _nó la lên
    [b]
    piggy...
    piggy...
    Thú ăn cỏ
    Thú ăn cỏ


    Nữ Zodiac Zodiac : Leo Chinese zodiac Chinese zodiac : Pig
    Tổng số bài gửi : 304
    Age : 28
    Đến từ : 8a6 crazy zoo
    Job/hobbies : change...
    Humor : happy....
    Registration date : 12/09/2008

    Hãy để em nói "em yêu anh" Empty Re: Hãy để em nói "em yêu anh"

    Bài gửi by piggy... Tue 21 Jul 2009 - 20:35

    hjzzz.....típ jh chứ....đang hay mà thỏ.......T_T...

    Sponsored content


    Hãy để em nói "em yêu anh" Empty Re: Hãy để em nói "em yêu anh"

    Bài gửi by Sponsored content


      Hôm nay: Wed 8 May 2024 - 1:58